Mọi thứ trên đời này đều có hai mặt của nó, có thăng thì phải có trầm mới ra được bài hát hay. Và có vui vẻ cũng sẽ có những muộn phiền thì mới là cuộc sống trọn vị. Nỗi buồn không tiêu cực, có chăng là cách ta đối diện với chúng làm chúng xấu đi. Nếu chúng ta biết cách đối diện với nỗi buồn thì chắc chắn mỗi ngày đều có thể hạnh phúc. Bởi có cảm nhận qua nỗi buồn ta mới biết trân trọng niềm vui.
Dưới đây là tuyển tập bài thơ buồn một mình cảm động nhất dành cho những ai đang tìm kiếm nốt trầm của cuộc đời. Thả trôi tâm hồn theo những vần thơ và lắng nghe tiếng nói đang vang vọng sâu thẳm từ bên trong.
Một mình không phải là trạng thái cô lập mình giữa xã hội.
Đôi khi chúng ta cần những khoảng trống để thở, để tạm tránh xa những xô bồ ngoài kia. Và đôi khi, một mình để cất giữ những nỗi buồn chỉ cần bản thân mình biết.
Việc chia sẻ tâm tư của mình qua các dòng thơ buồn một mình cũng là một giải pháp hay, vừa làm cho ta nhẹ lòng vừa tưới mát tâm hồn bằng những con chữ ngọt ngào sâu lắng.
Buồn riêng tôi giữ một mình
Em về Bình Định,còn in dấu giày
Khoảng trời mây trắng còn bay?
Hai đầu nỗi nhớ,đêm cài sao thưa
Con đường nắng vỡ bao mùa
Cành cây trĩu lá, chiều mưa... bóng gầy
Hanh hao, cơn gió phôi phai
Tóc mây tình tự, hương bay ngập ngừng
Giấu nhau lời nói cuối cùng...
Rồi ôm giấc mộng, nhớ nhung nghìn trùng
Tay trong tay,một ngày đông
Nâng ly rượu đắng, mênh mông tuổi đời
Chia tay còn giữ tiếng cười
Em về nơi ấy, dốc đời lặng trôi
Tôi nghe đáy mắt ngậm ngùi
Thời gian chắp cánh, bờ môi ngượng ngùng
Buồn riêng tôi giữ trong lòng
Thân em như cánh sen hồng ngát hương
Trăm sợi nhớ, ngàn sợi thương
Em về nắng ngập, con đường tuổi hoa
Buồn riêng tôi giữ, ngày qua
Đừng như bong bóng, vỡ òa sau mưa
Thời gian son phấn chưa nhòa
Nhặt mùa kỉ niệm, dáng hoa… mộng vàng
Ngày sau, đời vẫn hợp tan
Chuyện tình muôn thuở,ngổn ngang,tơ vò.
Ta biết chiều nay em sẽ buồn
Một mình làm bạn với cô đơn
Lời yêu gởi gió chưa về kịp
Nên sợ tim ai sẽ tủi hờn...
Ta biết chiều nay em sẽ buồn
Một mình lặng lẽ ngắm hoàng hôn
Ngày vui, phố xá người qua lại
Chắc chỉ mình em ngóng mỏi mòn!
Ta biết chiều nay em sẽ buồn
Một mình ngồi đếm sợi sầu vương
Thầm trách ông tơ không se mối
Duyên tinh - bà nguyệt cũng bỏ quên...
Ta biết chiều nay ta cũng buồn
Cũng chờ, cũng đợi, cũng nhớ thương
Người yêu trong mộng, không gặp được
Đành nhận của em... chút dỗi hờn...
Mai em đi theo chồng
Làm cô dâu xứ người
Lối xưa dạ khúc buồn
Một mình anh ngẩn ngơ
Một cơn gió thoảng qua
Lắng đọng những u sầu
Im lìm một góc phố
Xơ xác một hàng cây
Cơn mưa đi ngang qua
Nắng nhạt nhói tim đau
Sóng biển cứ lặng đi
Mặt hồ mãi gợn sóng
Sóng biển đi xa rồi
Bờ nhìn không dám khóc
Giọt lệ vẫn cứ nhòa
Nhòe hết những giấc mơ
Lặng buồn!
Xuân nào thiếu bóng hoa tươi
Xuân nào phố vắng đường vơi bao giờ
Xuân nào dạo phố thẫn thơ
Xuân nào đường phố lưa thưa bóng người
Xuân nào thiếu tiếng gọi mời
Xuân nào thiếu những tiếng cười khách qua
Xuân nào phố lạnh chợ khuya
Xuân nào đường phố đường đi vắng người
Xuân nào cũng quá buồn vơi
Xuân nào cũng ngập tiếng cười phố đông
Xuân nào cũng thiếu hoa lòng
Xuân nào cũng thấy long đong qua mùa
Xuân nào phủ ngập cơn mơ
Xuân nào trao bước hững hờ gặp nhau
Xuân nào chờ ngóng biết bao
Xuân nào cũng như xuân nào buồn tâm.
Trong cõi riêng, một mình ta lặng lẽ
Buồn một mình, ta nhớ kẻ đi xa
Nỡ bỏ ta, chỉ vì một ai đó
Yêu thương hôm nào rũ bỏ còn đâu.
Ta về đâu giữa dòng đời hiu quạnh
Đông đến rồi, gió lạnh lay hàng cây
Có ai hay sự đời nhiều cay đắng
Nước mắt này sao mặn đắng chua cay.
Đừng làm khổ nhau khi mình xa cách
Không còn yêu rồi xin đừng trách nhau
Buông thả cho nhau, ta xây đời mới
Hương yêu cuộc đời sẽ đến với ta.
Người ơi dẫu sao một thời hạnh phúc
Ta hãy chúc mừng cuộc sống tương lai
Dẫu mai sau gặp nhau chào thăm hỏi
Xin đừng lạnh lùng để nhói lòng đau.
Chẳng ai trên cuộc đời này chưa một lần nếm qua hương vị của ưu sầu. Chẳng qua, với mỗi người, hương vị đấy lại có đôi chút khác nhau. Và họ cũng chọn cho mình một cách miêu ta rất riêng và lưu giữ sự khác biết đó.
Đối với những thi nhân - những người có tâm hồn nhạy cảm với vạn vật, họ sẽ chọn cách gửi gắm nó qua tác phẩm của mình. Chúng ta hãy cùng bước vào những dòng cảm xúc của họ, để lắng nghe nỗi buồn, tâm trạng buồn một mình!
Sinh nhật buồn một mình ta một bóng
ly rượu nồng với khói thuốc trầm luân
vui gì đây khi tim vạn nỗi buồn
chúc gì đây khi mi môi ngấn lệ.
Đã bao lần ta muốn mình quên hẳn
sinh nhật mình ngày buồn nhất trong năm
ngày ngọn nến tàn dần theo kỷ niệm
ngày ngắt hoa tự tặng lúc ban chiều.
Sinh nhật buồn một mình trên lối vắng
ánh trăng rằm trùm phủ bóng bơ vơ
bước lang thang trên đường vắng thẫn thờ
hồn đắm chìm trong sương giăng cuối ngõ.
Sinh nhật buồn bên ngọn nến chập chờn
nhớ đến người nhớ kỉ niệm ngày nao
mây khuya trôi mưa rơi buồn lặng lẽ
khóc cho đời hay nhỏ lệ trăng sao.
Bút ghi nét chữ dòng thơ
Ghi cho giảm bớt cơn mơ đêm buồn
Một mình thơ thẩn gió sương
Mang mang đêm vắng thầm thương tới người
Xa nhau lòng thấy buồn vơi
Muôn lòng trông đợi xa xôi đường tình
Dòng sông im lặng đêm thanh
Ngẩng lên gió lặng trời trong trăng vàng
Lòng người sao thấy nặng mang
Hương lòng một nén lang thang đêm trời
Khấn xin cầu gặp một người
Xa hồn xa bóng lâu rồi chẳng thăm
Bút ghi từng trạm nhớ thương
Giấc mơ dài giọt vấn vương đêm nằm
Bút nào vẽ rõ nên tranh
Lòng anh cứ mãi long lanh chờ nàng.
Một mình giữa đường trần gió bụi
Em xa tôi muôn núi nghìn sông
Em đi từ thuở má hồng
Mình tôi lẻ bóng chờ trong muộn màng
Em đi rồi ngày tàn qua vội.
Nắng mong manh le lói chân trời
Một mình lẻ bóng chơi vơi
Cô đơn như lá vừa rơi xa cành
Buồn một mình loanh quanh ghềnh đá
Mắt nhìn về xứ lạ tìm ai
Mong cho mau đến ngày mai
Em về cho thỏa ngày dài nhớ mong.
Nghe tiếng xuân gọi khắp nơi nơi
ngoài sân hoa nói khoe nhau cười
dạo bước chân trời đưa mùi tới
nhưng bên cạnh anh vẫn vắng người
ngồi ngó áng mây chậm chậm trôi
mùa xuân trôi tới lòng chẳng vui
ngàn nỗi tâm tư hiện đêm vắng
xuân này trong lòng vẫn nhớ người
bướm ong lượn cánh chào nhau vui
mấy tuần tết sang phố phường mời
dáng nam tươi nữ khoe hình bóng
như báo trong hồn một mình vơi
nghe tiếng xuân gọi chẳng anh thôi
gọi cả trần gian chúc vui mời
vẫn vắng bóng anh mùa xuân đến
chỉ tiếng tim anh gọi nhớ người.
Đêm buồn, vắng lặng hồn nghe lạ
Một nửa đâu rồi, lạc ở đâu
Rót chén rượu buồn em uống cạn
Nếm sầu nhạt thếch vị mưa ngâu
Ôi chén men tình say ngất ngưởng
Nghe đời nghiêng đổ giữa phong ba
Rượu sầu tự chuốc đêm khuya vắng
Đắng giọt ưu phiền, ước hẹn xa
Rượu buồn một mình em xin uống
Mà ngỡ như khi đang bên người,
Đời vạn ngày sầu thế thôi
Dòng nhạc nào thật lẻ loi
Lệ nào mặn đắng trong khung trời.
Cảm xúc không phải là giọt nước tràn ly thì mới vỡ òa ra. Đôi lúc, cảm xúc được tích góp, “cô đặc” chỉ qua một vài con chữ.
Và để thấu hiểu được nó, ta cần phải có một tâm hồn đồng điệu, một trái tim biết lắng nghe và một tấm lòng có thể thấu hiểu. Dưới đây là một số bài thơ buồn một mình ngắn, nhưng hãy thử xem bạn đã chạm được tới đâu trong những con chữ ấy.
Đến đây lạ phố lạ người
Bụi đời mốc bẩn hồn chơi vơi buồn
Một mình trong bóng hoàng hôn
Ta thân ngựa mỏi, vó chồn nẻo xa...
Ngồi buồn một mình nhớ đến ai?
Khi không chợt trút hơi thở dài.
Từng đêm, từng đêm luôn nhớ nhớ,
Từng ngày, từng ngày tình chẳng phai.
Nhớ thế nên luôn buồn một nỗi:
Tình nồng nhưng chẳng có ngày mai.
Đơn phương, lặng lẽ trong niềm nhớ,
Mãi mãi trong tim một hình hài...
Hôm nay ta buồn thân tuổi
Chỉ cần người yêu an ủi quan tâm
Nhưng người nhìn rồi lặng câm
Để ta một mình trong âm thầm lặng
Nỗi buồn ngày càng chất nặng
Người Yêu cũng mãi im lặng mặt ta
Ta buồn một mình xót xa
Người yêu thương nhất bỏ qua lạnh lùng.
Khi cơn gió đưa tin
Gió nói gió thấy em
Bên trời xa góc ấy
Ngồi buồn một mình đêm
Khi cơn gió lặng im
Anh tìm kiếm tới sương
Xin sương vẽ em đó
Trên bầu trời đông sang
Khi cơn gió đêm khuya
Thơ thẩn trong đêm thừa
Gửi gió lời yêu ấy
Tới một nơi xa mờ
Khi ngồi buồn đến khuya
Lời anh ghi thành thơ
Cầu xin mây đưa tới
Nơi em xa tít mờ.
Một mình trống trải chênh vênh
Một mình chiếc bóng ai quên ai rồi?
Một mình đánh đố chân trời
Một mình hối hả lội bơi sông buồn
Một mình hứng giọt lệ tuôn
Một mình ngồi đợi thuyền buồm chốn nao?
Một mình ai dám thả câu?
Một mình tĩnh mịch thương màu rạ rơm
Một mình bóng ngã chập chờn
Một mình cạn chén ai còn nhớ ai?
Một mình ươn ướt mi gầy
Một mình ngồi đấy mùa say bao mùa
Một mình đo ván cù cưa
Một mình tắt nắng tình vừa rung cây
Một mình vời vợi khói mây
Một mình ray rứt ai thay áo trời?
Xem thêm: 100 status cô đơn ngắn hay, cap tâm trạng buồn cô đơn một mình đầy ý nghĩa 55 bài thơ buồn tâm trạng về cuộc đời, thơ buồn một mình cô đơn về đêm 31 bài thơ về đời người ngắn ngủi, thơ hay về cuộc đời vô thường
Nếu nỗi buồn được phân cấp, thì nỗi buồn khi cô đơn có lẽ sẽ nằm trên đỉnh cao nhất.
Nếu buồn phiền vì công việc, bạn có thể sẽ chia nó với đồng nghiệp của mình. Nếu buồn phiền về chuyện gia đình, bạn sẽ được chữa lành bởi tình thân vô bờ bến. Nhưng nếu nỗi buồn của bạn chỉ có thể chất chứa mà không san sẻ được với ai, thì đấy lại trở thành nỗi bất hạnh.
Một thời gian bão mưa
Yêu thương thiếu chẳng vừa
Một mình anh sinh sống
Đường như đủ cay chua
Một thời gian trôi qua
Ngồi bạn với trăng tà
Cạn chén trà hoang đó
Yêu thương thấy xót xa
Một thời gian đêm khuya
Lòng đêm nhớ nhớ về
Ai hiểu lòng anh đó
Đường đời ai gánh chia.
Thương nhớ quá đêm nay
Xa nhau chẳng biết ngày
Thời gian trôi chảy đó
Đêm buồn ngó hàng cây
Bao giờ gặp nhau đây
Như gió thổi làn mây
Vương đâu trên ngọn cỏ
Chỗ nào cho anh hay
Để anh đếm từng ngày
Ai dỗ từng cơn say
Bão tố ngập lòng đó
Phơi gió lạnh đông này
Ai biết ai tiếc thay
Ai tri kỷ đêm ngày
Cho giảm cuồng phong ấy
Thầm thương biết ai hay.
Đứng giữa đời cô đơn một bóng
Buồn một mình ai chẳng sẻ chia
Duyên đầu trời đã chia lìa
Để Ta ôm mãi đêm khuya một mình
Kẻ ôm vạn cuộc tình trôi nổi
Ông Trời ơi bên trọng bên khinh
Ta thì một bóng một mình
Sầu vương lệ ướt bờ mi nhạt nhòa
Nơi xứ người bao năm vất vả
Khóc cho đời và khóc cho Ta
Ngày vui mà mắt lệ nhòa
Đêm về giọt lệ tuôn ra thành dòng
Trôi ra biển mênh mông nỗi nhớ
Ước chi Ta được hóa thành sông
Ước gì Ta có người trông
cùng nhau xây đắp vun trồng tương lai.
Thôi! chẳng họa vần thơ nữa đâu
Lời thơ đem đến cảnh tình sầu
Vui chung cũng chỉ là giây lát
Buồn một mình riêng sao quá lâu
Còn đó lời thơ ai có nghe
Đường thơ dẫn lối tới đam mê
Mà nay người nỡ đành thay dạ
Để nỗi muộn phiền dâng tái-tê
Đôi lúc thơ đi, thơ chẳng về
Đợi chờ ngày tháng cứ lê-thê
Con tim thắc-thỏm, hồn thơ rụng
Tan nát lời xưa, vỡ hẹn thề
Thôi! chẳng còn thơ họa nữa nghe
Cho tim không khóc, dạ yên bề!
Chỉ là một chút tình thơ ảo
Có thực gì mà… đắm-đuối mê!
Anh có biết bây giờ là tháng mấy?
Mà sương mù giăng kín cả lối mơ
Để nơi đây có con bé thẫn thờ
Mắt hoen ướt long lanh mong hương nắng
Con bé buồn một mình trong thanh vắng
Lật từng trang, dòng nhật ký - vần thơ
Gió thoảng qua, con bé quên ngày giờ
Nâng cung nhạc, lời ca nghe sầu lắng
Nơi chân Chúa, tay nâng cành hoa trắng
Con bé quỳ lặng bên Chúa bình yên
Chợt nhớ anh, dâng lên Chúa lời nguyện
Mong hạnh phúc mỉm cười bên anh nhé
Lời ca vang trong thánh đường khe khẽ
Con bé về trong cuộc sống tạm quên
Bao nhiêu lời âu yếm với dịu êm
Giờ bình lặng cúi đầu nơi chân Chúa!
Bàn tay ngà trên phím đàn như múa
Ước dịu hiền như vạn đóa hoa hồng
Chẳng còn thương, chẳng còn đợi, ngóng trông
Linh thiêng lắm, lời cầu xin Thượng Đế
Anh yêu hỡi, con bé nhỏ là thế
Yêu thương ai chỉ nói với Chúa thôi
Để mai đây trên những bước cuộc đời
Còn Thượng Đế luôn hằng đi bên nó
Bao lời kinh con bé cầu xin đó
Xin góp thành những nụ nhỏ ngây thơ
Và dệt đan nên hoà khúc đợi chờ
Một mình lặng, âm thầm luôn khấn nguyện!!!
Thời gian trong ngày cũng có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của con người. Đặc biệt là về đêm, tất cả mọi hoạt động đều tạm thời ngưng nghỉ, bóng tối ùa về và tiếng ồn dần tắt trả lại sự lặng im vốn có.
Khi đó, con người có thời gian để suy ngẫm lại về cuộc sống của mình và cũng đủ yên tĩnh để lắng nghe được những nỗi lòng đang gào thét từ sâu trong nội tâm.
Có lẽ vì thế mà người ta thường buồn vào ban đêm. Có lẽ vì thế mà những bài thơ một mình về đêm lại có sức lay chuyển lòng người đến kinh ngạc. Chỉ cần đọc qua là có thể khiến người ta rung động, khiến người ta man mác buồn thương.
Trăng vàng lẻ bóng, khuất sau cây
Đêm khuya gió lạnh buốt hao gầy
Trăng buồn một mình, trăng hờn tủi
Ta buồn lê bước hết đêm nay.
Đứng ngó hạt mưa lất phất rơi
Như nhớ tới ai nhớ một người
Đêm thu sao lại mưa rơi đổ
Để lòng anh nhớ nhớ em ơi
Đứng ngó hạt mưa lạnh lùng rơi
Mịt mù gió mây phủ khắp trời
Ngồi xuống nhớ em đêm thanh vắng
Ly trà không chủ chẳng cạn vơi
Mình đã quen nhau mấy năm trời
Vẫn còn cách biệt chốn xa xôi
Một lời thương nhau xa nơi ấy
Để cho giấc ngủ vơi đầy trôi
Mưa về thêm buồn một mình vơi
Mịt mù sương mây phủ khắp trời
Phủ cả lòng người như mưa đổ
Sợ phủ đường xa một bóng người.
Thiên nhiên bao cảnh trời tạo ra
cách biển núi sông phương trời mờ
bờ bến biển sông trời xây ấy
cách trở đôi lòng đêm thiết tha.
Nhớ tới khung trời chiều buông xa
tà dương như đưa cõi buồn về
như nhớ bóng ai phương trời ấy
lòng anh như thấy thấy bơ vơ.
Lòng anh vẫn lo từng cơn mơ
gom trong thời gian cõi mong chờ
lo bệnh lo buồn một mình đó
lo cảnh bơ vơ thơ thẩn khuya.
Lòng anh vẫn nhớ nhớ tới em
vẫn nhớ cõi xa trong đêm nằm
nỗi buồn nỗi khổ nỗi vơi đó
anh nhớ một ngày có anh thăm.
Lận đận đêm giấc ngủ chẳng bình yên
đã mấy năm bão mưa phủ ngập thềm
chợt choàng đêm canh buồn một mình ấy
chẳng biết sao mà nói với lòng đêm.
Lận đận cơn bão mưa chẳng phai tàn
cầu xin trời dừng bước đừng đổ thêm
ngừng từng hạt mưa rơi trên đời đó
để gom lòng yêu nhớ để tặng em.
Giật mình tỉnh lận đận dài qua đêm
thời gian này chẳng có giấc mơ em
chẳng thấy em về thăm trong mơ ấy
giật mình rồi lại thấy lòng nhớ em.
Giật mình gọi đôi lời lời tên em
thêm thấy buồn thấy nhớ dài qua đêm
ngồi một mình thì thầm trong lòng đó
lòng mãi nhớ mãi thương có mình em.
Xem thêm: 30 bài thơ về sự cố gắng trong công việc và cuộc sống 62 bài thơ yêu đời mang đến năng lượng tích cực vui vẻ và niềm tin vào cuộc sống Top 15 quan điểm sống tích cực nhất mà bạn không thể bỏ qua
Thế giới của người trưởng thành vốn dĩ vô cùng phức tạp. Vì vậy họ luôn phải giữ cho mình một cái đầu lạnh một trái tim nóng để trụ vững trước những biến cố trước mắt.
Một ly cà phê là thứ cần thiết để người ta thanh tĩnh, còn một bài thơ về ly cà phê một mình thì lại đủ để khuấy đảo tâm hồn đang yên ắng. Khuấy lên những cơn sóng buồn từ dưới đáy lòng hòa vào với vị đắng chát mà nhâm nhi uống xuống.
Mang theo nỗi ưu tư
Nên Cà Phê đắng ngắt
Như mùa xuân đi mất
Như mùa chia ly buồn
Nhìn giọt Cà Phê buôn
Ai mà không nhung nhớ
Về một thời quá khứ
Thăm thẳm màu nâu đen
Uống như một thói quen
Từ bao giờ chẳng biết
Để nhớ thời tha thiết
Để mơ giấc sum vầy,
Mùa xuân rồi về đây
Tình vơi rồi lại đầy,
Nhưng....
Có một mùa đi mãi
Bàn tay...
Xa rời một bàn tay
Ngày nào..
Tay nâng ly Cà Phê,
Một bàn tay ấm áp,
Bầu trời xanh cao vút
Đôi bóng mây hiền hòa
Giờ cũng ly Cà Phê,
Mà bàn tay lạnh ngắt
Bầu trời mây giăng thấp
Một bóng mây lẻ loi..
Nghe góc phố mưa rơi
Chắc trời già đang khóc
Chắc dường như nhung nhớ
Thèm ly Cà Phê buồn.
Có thể của em cả đất trời Đà Lạt
Anh chỉ mượn những con đường để lang thang
Mượn để nhìn những chiếc lá vàng
Mượn sương sa trên mặt hồ Than thở
Mượn những giọt cà phê buồn trăn trở
Nước mắt đắng lòng,đen thế sao?
Dẫu anh yêu Đà lạt đến nôn nao
Anh chỉ mượn thôi xin em đừng mặc cả
Anh mượn rồi anh sẽ trả
Đà lạt của em thơ mộng những con đường
Lắm nhiều hoa đua nhau sắc hương
Có buổi sáng mùa Xuân,buổi trưa mùa Hạ
Trở chiều vào Thu và Đông về hối hả
Đà lạt mộng mơ nên cũng lắm tình
Anh gởi lại em Đà lạt tươi xinh
Và khoảng hồn thơ vương vấn
Để ngàn hoa thêm chút nồng nàn hương phấn
Trên mặt hồ lãng đãng góp mờ sương...
Cạn ly trà khuya ngó bốn phương
Thơ thẩn đêm sang lạnh lẽo buồn
Một mình bơ vơ bao mùa đó
Ngồi phơi sương gió lạnh đông đêm
Một ly trà thơm dài thời gian
Dài cõi đêm buông ngắm trời hoang
Lạnh lạnh gió đưa qua mùa ấy
Chẳng thấy bóng ai bóng một nàng.
Khói thuốc bay bay với nỗi buồn
Cà phê nhỏ giọt đắng khơi nguồn
Khơi niềm đau ái sầu thiên vạn
Gợi nỗi xót tình khổ triệu muôn
Nhớ đến duyên xưa dòng lệ đổ
Thương về tình cũ giọt châu tuôn
Đêm khuya quán vắng ta thầm lặng
Khúc nhạc ưu tư khẽ nhẹ luồn ...
Mai Hoàng Nghi .... Vương Hoàng Nghi.
Trên đây là tuyển tập thơ buồn một mình được sưu tầm kỹ lưỡng. Rất mong bạn đọc có thể tận hưởng những phút giây trầm buồn với một tâm thế thoải mái. Dù bạn đang ở đâu, làm gì, mong cuộc đời bạn đều trải qua được đủ vị yêu thương.
Mong nỗi buồn chỉ ghé ngang qua rồi vội vàng lui đi để niềm vui còn mãi.
Link nội dung: https://duhocminhanh.com/28-bai-tho-buon-mot-minh-chua-day-tam-trang-a13389.html